Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

Ướp trà với hoa mộc


Mưa nhẹ nhẹ kèm theo cái lạnh se se của mùa đông xứ Huế nên không thể quét lá ở khoảng sân trước chánh điện. Những chiếc lá rời cành, để trơ lại cành cây trong không gian. Sau những giây phút mưa lạnh ngờ ngợ thì mặt trời cũng ló dạng.


37772604_02eb87b888_d.jpg
Ảnh minh họa

Tôi tranh thủ đi quét khoảng sân mà giật mình nghe mùa xuân đang dần đến. Trong cái lạnh mùa đông, cứ tưởng tất cả cảnh vật khép mình ẩn lạnh đợi đến ngày vươn mình chào đón mùa xuân, ai dè cây mộc lại nở trắng hoa.
Lạ lùng loài cây hoa tuy nhỏ thế mà hương lại thơm khiến lòng người khó cưỡng lại. Không thơm kiểu nồng mà dịu dịu, lại thơm lâu, thơm dai. Hoa màu trắng, nhỏ như sự khiêm tốn đến mức không còn hiện hữu giữa cuộc đời thế mà lại được con người ta biết đến bởi hương thơm. Một chụm nhỏ hoa vừa nở cũng đủ để chủ nhân nhận ra sự hiện diện của nó. Chính vì hương thơm đặc trưng đó mà nó là một trong những thứ hoa quý dùng để ướp trà.
hoa moc.jpg
Hoa mộc nhỏ như cọng trà và thơm lâu...
Cái thú uống trà là được thưởng thức hương trà xông lên mũi và vị đắng đọng lại ở cuống họng. Người ta thường hay ướp trà với hoa sen, hoa sói, hoa lài và không thể thiếu hoa mộc. Hoa nhỏ như cọng trà nhưng lại thơm lâu, thơm dịu khiến nó trở nên sang trọng khi dùng ướp trà.
Ở chùa Huế, chùa nào cũng nhiều cây cảnh và trong số đó không thể thiếu đôi cây mộc trước hiên chùa hay trước tháp Tổ. Nó ra hoa. Hiện diện của nó như thách thức với thời tiết mùa đông mà cũng dường như còn cho con người một sự chuẩn bị để đón chờ ngày xuân. Ôi, hoa nở rồi. Tôi đang tranh thủ ướp trà hoa mộc cho ngày Tết.

Hoa Mộc Tê

 Kosame có mùi của hoa mộc, gần đây Takashi mới để ý đến điều này, mùi hoa mộc tê thoảng hương dìu dịu như khu vườn nhỏ giản dị trong đêm.

Trời trở lạnh, sáng hôm ấy Takashi đến trường sớm hơn bình thường và chỉ đi có một mình vì Aya nghỉ ốm không thể đi cùng với cậu được. Điều này khiến cậu chợt cảm thấy có chút không quen, trước đây chưa bao giờ Takashi đến trường mà không có Aya ở bên cạnh như thế này cả.
“Chào buổi sáng.”
Takashi cứ nghĩ rằng mình là người đầu tiên đến lớp nhưng thì ra không phải, cậu quên rằng Kosame mới luôn là người đến lớp đầu tiên.
“Chào buổi sáng.” Cậu đáp, cảm thấy Kosame ngày hôm nay thật lạ lùng. Từ cô ấy Takashi không còn ngửi thấy mùi hoa mộc tê nữa.


“Mùi hoa mộc đâu rồi?” Takashi buột miệng hỏi trước khi kịp nhận thấy mình thật ngớ ngẩn.
Thế nhưng Kosame không tỏ ra ngạc nhiên, cô ấy chỉ mỉm cười đáp lại: “Mùa lạnh đã tràn về rồi.”
Mùa lạnh đã tràn về rồi. Takashi lẩm nhẩm trong đầu thêm một lần nữa, bỗng lại cảm thấy cô đơn ghê gớm. Cậu không muốn vẽ hình họa vào sáng ngày hôm nay, cậu nhận ra đáng nhẽ mình nên đến chăm sóc cho Aya. Và có lẽ cô ấy cần một tách trà hoa mộc tê. Phải rồi, một tách trà Osmanthus nóng sẽ giúp Aya khỏe lại.
“Tớ phải đi đây.” Takashi cười nói với Kosame rồi quay lưng bước ra khỏi lớp. Trong đầu cậu thoáng hiện lên hình ảnh bóng lưng của Kosame như thể chính cô ấy mới là người đang quay lưng bước đi chứ không phải cậu. Trong hình ảnh tưởng tượng ấy mọi thứ xung quanh Kosame đều bồng bềnh cùng làn hương hoa mộc đang bay đi. Những ngày ấm áp cuối cùng còn sót lại của tháng mười đã qua thật rồi.

Hoa Mộc Tê

Kosame có mùi của hoa mộc, gần đây Takashi mới để ý đến điều này, mùi hoa mộc tê thoảng hương dìu dịu như khu vườn nhỏ giản dị trong đêm.

Chiều thứ sáu tan học mọi người cùng nhau theo chân Aya đi mua đồ về làm lẩu sukiyaki. Thấy Kosame không đi cùng với mọi người Aya với theo hỏi lớn:
“Này Kosame! Chốc nữa không đi ăn sinh nhật Takashi à?”
“Ồ có chứ.”” Kosame đáp: “Nhưng tớ đi có chút việc trước đã.”
Và đúng sáu giờ tối Kosame có mặt đến giúp mọi người nấu nướng trong khi Teruo và các bạn hì hụi chọn phim để bật.
“Xem Ring nhé?” Teruo hỏi.
“Không.” Mọi người dài giọng phản đối.
“Xem…”
“Không!” Mọi người đáp trước khi Teruo kịp nói lên tên của thêm bất cứ một bộ phim gì.
Cuối cùng cậu ta mở Antichrist.
“Ồ phim này toàn cảnh sex.” Aya bảo.
“Hình như đây chính là cái phim kinh dị tâm lý nghệ thuật gây tranh cãi thì phải.” Fuyu chăm chú nhíu mày.
Cảnh mở đầu của bộ phim được quay chậm dưới tông màu phim trắng đen vô cùng nghệ thuật. Một vài người giả vờ thốt lên “eo ơi” còn Teruo tấm tắc thán phục: “Đẹp quá, cảm tưởng như mỗi khung hình nếu dừng lại đều cho ra những tấm ảnh đẹp vậy.”
“Ừ.” Kumiko cười thích thú: “Xem cái này coi như được nghiên cứu hình họa luôn.”

Gần mười người ngồi quây lại sát bên nhau xung quanh nồi lẩu nghi ngút khói. Takashi cảm thấy vui vẻ hết sức, trông gương mặt của ai nấy đều toát lên vẻ hứng khởi và mỗi lần mở nắp nồi là mọi người đều chen chúc xông vào xâu xé. Kosame ngồi đối diện cậu ở tít đầu bên kia, cô ấy không tham gia tranh giành vì miếng ăn mà chỉ cười nhìn mọi người.
“Cẩn thận không bỏng đấy!” Kumiko lên tiếng nhắc nhởrồi gắp thức ăn cho Kosame. Kosame luôn rất được lòng các bạn nữ trong lớp.

Khi bữa tối kết thúc Kosame mới bật chợt lên tiếng: “Tớ mang pháo hoa đến đấy.” Kosame mở ba lô lấy ra vài gói pháo hoa đủ loại.
“Đốt pháo hoa vào tháng mười!” Fuyu phấn kích hét lên khiến tất cả chẳng ai bảo ai kéo nhau chạy hết lên tầng thượng của tòa nhà. Pháo được đốt sáng lấp lánh khắp trên sân thượng. Kumiko cùng Fuyu bắt đầu hát quốc ca khiến cả lớp cùng hát theo.

“Đẹp quá Takashi ơi!” Aya giơ lên đưa cho cậu một que pháo bông, đôi mắt to tròn xinh đẹp của cô ấy lấp lánh như có những ánh sao rơi hạnh phúc.
Mùi hương hoa mộc tê lại thoang thoảng, Takashi bỗng chốc bị phân tâm quay lại phía sau mà chẳng suy nghĩ gì và thấy Kosame đang cười rất vui vẻ bên Kumiko và Fuyu ngay sau cậu. Rồi lại một lần nữa như đọc được ánh mắt của Takashi, Kosame ngẩng đầu nhìn đáp lại.
“Chúc mừng sinh nhật Takashi.” Kosame nói cùng nụ cười lấp lánh dưới ánh sáng pháo hoa. Takashi ngây người quên mất chẳng biết phải đáp lại thế nào.

Hoa Mộc Tê

Kosame có mùi của hoa mộc, gần đây Takashi mới để ý đến điều này, mùi hoa mộc tê thoảng hương dìu dịu như khu vườn nhỏ giản dị trong đêm.

 Takashi không chơi thân với Kosame, cả Aya, bạn gái của cậu cũng vậy.Đối với cả hai người, Kosame chỉ đơn giản là một người bạn cùng lớp. Thế nhưng gần đây mỗi lần Kosame lướt qua Takashi lại để ý đến mùi hoa mộc nhẹ nhàng gợi đến trong cậu một cảm giác như khi đang nhớ về những ký ức êm dịu xa xôi nào đó vốn chưa từng tồn tại. Mơ màng một thoáng rồi cậu lắc đầu, Aya vẫn đang chăm chú vào màn hình điện thoại bên cạnh, chẳng hề biết đến cái lắc đầu bối rối của bạn trai mình.
Aya là cô gái xinh đẹp và ngọt ngào nhất trên đời. Takashi yêu đôi mắt của Aya, dáng vẻ đáng yêu cùng cả sự chăm chỉ và đầu óc kinh doanh của cô ấy. Takashi chưa bao giờ cảm thấy mình không may mắn, Aya lúc nào cũng ở bên cạnh cậu, Aya cũng yêu cậu vô cùng.
“Tớ thích cậu.” Cách đây bốn năm Takashi đã nói với Aya điều đó, giờ họ không còn nói nhiều với nhau những điều ngọt ngào như thời trung học nữa nhưng tình cảm của Takashi và cả Aya vẫn chẳng hề thay đổi. Vậy nên Takashi mới cảm thấy khó hiểu, liệu mùi hương của hoa mộc tê kia đối với cậu mang ý nghĩa gì?
Lần đầu tiên gặp Kosame, cậu thoáng nghĩ trông cô ấy cũng giống như một cơn mưa bụi, một chút buồn, một chút dịu dàng, và thêm cả một chút cô độc nữa. Kosame luôn mặc những chiếc váy dài qua đầu gối, Kosame thanh mảnh, Kosame luôn vui vẻ cười với những người bạn của cô ấy, Kosame khi cười trông cũng rất đẹp, nụ cười của những ngày đầu tháng mười vẫn còn ấm áp. Nhưng Takashi nghĩ cô ấy chẳng hề ngọt ngào, cô ấy sở hữu những nét đẹp sắc lạnh, cô ấy không sợ gì cả, cũng không bao giờ nhún nhường trước phái mạnh. Ở Kosame tồn tại quá nhiều những điều đối lập, không ai hiểu được cô ấy nhưng Kosame lại luôn nhìn rõ được suy nghĩ của từng người.
Trước giờ Takashi chưa từng ở gần Kosame, giờ thì mỗi khi nhắm mắt lại là mùi hoa mộc lại hiện về vấn vương trong tâm trí. Takashi cũng chẳng cố gắng đẩy nó đi, những cảm giác mà mùi hương ấy đem đến đối với Takashi thật quá đỗi êm dịu.
“Takashi ơi!” Aya lay lay cánh tay của cậu mà nói: “Cuối tuần sinh nhật của Takashi mời cả lớp đến nhé?”
“Cũng được.” Cậu gật đầu: “Sinh nhật mà, càng đông mới càng vui chứ.”
Takashi và Aya đều học cùng một lớp ở trường đại học, họ học khoa hội họa, cả khoa chỉ có hai lớp và mỗi lớp chưa tới hai mươi sinh viên. Nhóm bạn mà Takashi cùng Aya chơi thân có chừng mười người, Kosame cũng là một trong số đó nhưng cô ấy rất hiếm khi tham gia vào những buổi tụ tập bạn bè sau giờ học. Chiều hôm ấy trong giờ học giải phẫu Kosame cùng với hai người bạn thân nhất của cô ấy ngồi phía trước bàn của Takashi chừng hai dãy ghế, hai dãy ghế đó đều còn trống. Takashi nhìn về dáng lưng của Kosame với ánh nhìn vu vơ, cô ấy có mái tóc dài thật mềm mại, cậu tự hỏi liệu tóc của Kosame có mùi hoa mộc tê không nhỉ? Đôi vai của Kosame trông cũng thật gầy, lưng cô ấy lúc này đang cong xuống tập trung vẽ lại những hình giải phẫu xương của Bammes. Không biết cô ấy có đang tỏa ra mùi hoa mộc không nhỉ?
Thế rồi đột ngột như thể cảm nhận được ánh nhìn của Takashi, Kosame ngoái xuống nhìn về phía cậu.
“À này kìa.” Teruo ngồi bên cạnh Takashi nhìn thấy liền lên tiếng bảo Kosame: “Takashi với Aya đang rủ cuối tuần này đi sinh nhật Takashi đấy.”
Kosame nhìn Takashi, gương mặt vẫn chưa biểu lộ cảm xúc gì.
“Tối đấy cậu có bận việc gì không?” Takashi hỏi.
“Không.” Kosame đáp với một nụ cười.

MỘC HƯƠNG THẦN DƯỢC CHỮA CÁC BỆNH ĐƯỜNG HÓA

Trong tự nhiên có rất nhiều các vị thuốc có tác dụng như thần dược điều trị rất nhiều bệnh gặp phải trên cơ thể người. Từ ngàn xưa khi y học chưa áp dụng khoa học tiên tiến vào trong việc điều trị các bệnh. Tuy nhiên những bệnh thông thường hay gặp cũng đã được những thầy thuốc giỏi áp dụng các vị thuốc có trong tự nhiên để điều trị. Trong các bệnh thường gặp về đường tiêu hóa cũng vậy. Vị thuốc mộc hương gần như đã trở thành dược liệu quý trong việc điều trị một số bệnh ở đường tiêu hóa. Cụ thể vấn đề này như thế nào chúng ta sẽ cùng tìm hiểu ngay sau đây.

Mộc hương thần dược chữa các bệnh về tiêu hóa
Mộc hương thần dược chữa các bệnh về tiêu hóa 

Vì sao vị thuốc mộc hương lại giúp điều trị các bệnh tiêu hóa?

Mộc hương thường được dân gian dùng làm thuốc chủ trị các bệnh về đường tiêu hóa như: Viêm loét dạ dày- tá tràng, chữa lỵ mạn tính, cấp tính, chữa viêm đại tràng....Vì trong mộc hương có vị cay, đắng, tính ấm; có tác dụng hành khí chỉ thống, kiện tỳ tiêu tích; nói chung nó có tác dụng làm tan ứ trệ, hòa tỳ vị, đuổi phong tả, tả khí hỏa, phát hãn, giải cơ biểu. Còn có tác dụng lý khí, dùng để hành khí giảm đau, kiện tỳ, chỉ tả. Loại nướng có tác dụng hòa hoãn hành khí, trợ sức cho đại tràng, chỉ tả lỵ. Thường dùng trị mọi chứng đau, trúng khí độc bất tỉnh, tiểu tiện bế tắc, đau bụng, khó tiêu, trướng đầy, gây trung tiện, ngừng nôn mửa, tiết tả đi lỵ.
Mộc hương thần dược chữa các bệnh về tiêu hóa

Ứng dụng của mộc hương trong điều trị các bệnh về dạ dày

- Chữa viêm loét dạ dày tá tràng: Mộc hương 6g, đương quy, bạch thược, phục linh, kỷ tử, đại táo mỗi vị 12g; xuyên khung 10g; a giao, táo nhân mỗi vị 8g; ngũ vị tử, trần bì mỗi vị 6g, gừng 2g. Sắc uống ngày 1 thang. Uống 5- 10 thang.
- Chữa đi lỵ mạn tính: Mộc hương, hoàng liên bằng nhau, tán bột làm viên, mỗi lần uống 0,2 - 0,5g, uống ngày 2 - 3 lần.
-Chữa lỵ cấp tính: Mộc hương 8g, hoàng liên 20g, khổ sâm, bạch thược mỗi vị 12g, chỉ xác 8g, cam thảo 4g. Tán bột làm viên hoàn. Ngày uống 10 - 20g;
- Chữa viêm đại tràng mạn tính thể co thắt, rối loạn tiêu hóa kéo dài: Mộc hương 6g, bạch truật, hoài sơn, ý dĩ, phòng đẳng sâm mỗi vị 12g, phụ tử chế 8g, can khương, chỉ thực, thương truật mỗi vị 6g, xuyên tiêu, nhục quế mỗi vị 4g. Sắc uống ngày 1 thang. Sau 5 thang cần khám lại.
- Chữa viêm đại tràng mạn tính do amip co cơ tái phát cấp diễn: Mộc hương, bạch truật, phòng đẳng sâm, Ý dĩ mỗi vị 12g, hoàng bá, hoàng liên, uất kim, xuyên khung mỗi vị 8g, chỉ thực 6g. Sắc uống ngày 1 thang. Liệu trình 5 - 10 thang.
Các bài thuốc trên khi sử dụng cần được bắt mạch kê đơn tại các cơ sở khám chữa bệnh bằng y học cổ truyền có giấy phép hành nghề. Tùy theo thực trạng của bệnh nhân mà thầy thuốc cho liệu trình điều trị.

HOA MỘC HƯƠNG


Sinh ra nhỏ bé nhất nhà
Mọi người thường gọi em là Mộc Hương
Thân gầy mảnh dẻ dễ thương,
Chùm hoa nhỏ trắng tỏa hương dâng đời.
Hương thơm man mát tuyệt vời
Dịu dàng e ấp như lời tình yêu
Trăm hoa đua nở sớm chiều
Bao nhiêu hoa ấy bấy nhiêu cuộc đời,
Góp vào hương sắc đất trời
Non sông tươi đẹp,rạng ngời sắc xuân.

                                                     Tác giả - Trần tuấn Hải


Hương Mộc trong gió xuân

Hoa Mộc thường nở vào mùa thu (khoảng tháng 8 âm lịch) và vào đầu mùa xuân kéo dài đến hết mùa xuân.
Có một loài hoa khi xuân về gợi về một miền cổ kính, chân quê. Hoa mộc – Một cái tên giản dị dân dã. Dường như đây là một loài hoa gắn với thôn quê Việt Nam, gắn với đền chùa miếu mạo.
DSC09621 Hương Mộc trong gió xuân
Xưa khi còn bé tôi đã từng theo mẹ về quê, hoặc lên chùa vào những dịp đầu xuân. Tôi đã có ấn tượng về một loài hoa mà hương thơm của nó nhẹ nhàng, thoang thoảng trong gió xuân. Hoa màu trắng, cánh nhỏ xinh xinh. Trước khi hoa nở những búp hoa nhú lên trên cành như những đốm xanh, thế nhưng khi những búp hoa đó đến thì, chúng lại nở ra màu trắng. Hương thơm thoang thoảng quyến rũ.
Hương thơm ngát cả ngày nhưng có lẽ quyến rũ nhất là vào buổi sáng, khi những giọt sương còn đọng trên cành, đứng bên cây hoa Mộc ta sẽ cảm nhận được mùi hương thật nhẹ nhàng mà thanh cao. Tôi đã có dịp được so sánh một vài loại hương hoa vào dịp xuân về.
Ở quê, nhiều nhà, nhất là ở vùng đồng bằng sông Hồng, người ta hay trồng ở sân nhà, bên mái hiên một số cây cảnh, cây hoa. Có một dịp tôi về nhà anh bạn ở Văn Giang - Hưng Yên. Sáng ra tỉnh dậy vươn vai, mở cửa ra sân, làm vài động tác thể dục hít thở khí trời trong lành ở một vùng quê thanh bình, cảm thấy thật hạnh phúc giữa thiên nhiên với những cây những hoa gắn với người dân nơi đây.
Bên trái nhà cây bưởi đang đơm hoa – hoa bưởi ngát hương, hương thơm thật sâu như muốn níu kéo người ta lại gần. Trước hiên nhà là hàng cây hoa hồng leo màu trắng lại có mùi quyến rủ riêng không lẫn vào đâu được. Giống hoa hồng leo có hương thơm rất đặc trưng thơm sâu và lâu nhưng lại có cảm giác nhẹ nhàng tinh khiết. Tôi bước tiếp xuống sân chợt lại thấy một mùi hương khác, ngó quanh, hóa ra là hương hoa mộc từ hai cây mộc trồng ở hai bên bậc lên xuống hiên nhà. Tôi không để ý vì hoa Mộc nhỏ màu trắng thấp thoáng từng chùm hoa nhỏ xinh xinh. Thỉnh thoảng từng làn gió nhẹ nhàng vờn quanh làm hương Mộc cũng nhẹ nhàng lan tỏa. Chính mùi hương đó đã làm tôi quan sát kỹ hơn tới cây hoa Mộc ấy. Hình như với những loài hoa màu trắng, hương của nó rất thơm.
Có nhiều loài hoa trắng, có loài thơm về đêm nhiều hơn như hoa Dạ Hương, hoa Nhài; có loài chỉ nở về đêm như hoa Quỳnh. Riêng có mấy loài hoa ở nhà anh bạn tôi kể trên hoa lại thơm nhất là về buổi sáng. Các hoa có màu trắng thường thơm nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Dường như màu trắng gợi về sự trong trắng và tinh khiết, nên mùi hoa của nó cũng gợi sự trong trắng tinh khiết, làm cho người thưởng thức hoa khi thưởng thức mùi hương của nó cũng phải nhẹ nhàng tinh tế mới thấy hết vẻ đẹp của hương hoa.
Osmanthus fragrans800b Hương Mộc trong gió xuân
Cảm nhận về vẻ đẹp của các loài hoa không chỉ qua màu sắc mà còn qua cả hương thơm của hoa.
Người ta thường cảm thấy vẻ đẹp của hoa qua màu sắc, nhưng theo tôi cảm nhận về vẻ đẹp của hoa còn cần có sự cảm nhận đặc biệt, đó là cách cảm nhận về hoa. Người biết thưởng hoa là phải biết cảm nhận được cả sắc lẫn hương của hoa. Có một số loài hoa chỉ có sắc mà không có hương và vì thế giá trị của nó kém hấp dẫn đi một nửa.
Trở lại với hoa Mộc. Cây Mộc không đẹp lắm. Người trồng nó ít khi cắt tỉa. Không hẳn vì nó tên là Mộc mà người trồng để mộc, bởi không cắt tỉa để cây phát triển tự nhiên mới có nhiều cành để nuôi hoa. Đặc điểm của hoa mộc là hoa vừa phát triển ở kẽ lá, hoa vừa phát triển ở thân cành. Hoa Mộc thường nở vào mùa thu (khoảng tháng 8 âm lịch) và vào đầu mùa xuân kéo dài đến hết mùa xuân.
Chăm cây hoa Mộc cũng không phải cầu kỳ như chăm hoa Địa Lan hoặc Phong Lan. Phải chăng vì dễ sống nên dễ chăm mà nhiều người coi hoa mộc là hoa dân dã. Tất nhiên muốn cho cây hoa phát triển đều cần phải chăm sóc. Nhưng có lẽ vì từ lâu đã gắn với người dân quê nên cây hoa Mộc ít bị bệnh. Hoa Mộc vì thế được nhiều người trồng vườn nhân giống để bán cho những ai yêu thích hương hoa Mộc. Gần đây nhiều nhà các khu đô thị nhất là kiểu nhà vườn, nhà biệt thự có đất để trồng hoa cũng đã đưa cây hoa Mộc về trồng ở vườn nhà mình.
Tuy thế, tôi vẫn thấy hoa Mộc rất hợp với đất vườn ở thôn quê hoặc rất hợp với phong cảnh nơi đền chùa miếu mạo. Hương hoa Mộc ở những nơi thanh tịnh, yên bình như vậy thật quyến rũ con người, gợi cho con người trở về với thiên nhiên, sống chậm cho mình; để lắng lại những suy tư về thời cuộc, để cho lòng mình thanh thản về nơi chốn yêu thương; để sống sao cho tốt hơn trong cuộc sống mai ngày…

                                                                                              Trần Bá Giao – Xuân 2014

Hoa mộc



Hoa mộc hay cây mộc, mộc tê, quế hoa (tên khoa học: Osmanthus fragrans) là loài thực vật bản địa của châu Á, từ đông Himalaya đến Hoa Nam (Quý Châu, Tứ Xuyên, Vân Nam), Đài Loan, nam Nhật Bản
Sinh trưởng
Hoa mộc nở rộ ở Tĩnh Giang, thuộc tỉnh Giang Tô, Trung Quốc
Hoa mộc là cây bụi hoặc cây gỗ nhỏ, thường xanh, có thể cao 3–12 m. Lá dài 7–15 cm và rộng 2,6–5 cm. Hoa có thể có các màu bao gồm màu trắng, vàng nhạt, vàng hoặc vàng cam, dài khoảng 1 cm, mùi thơm mạnh. Ở Việt Nam thường gặp hoa màu trắng. Quả màu tím đen, dài 10–15 mm, chín vào mùa xuân, khoảng sáu tháng sau khi hoa nở.
Phân bố và sử dụng
Cây hoa mộc được trồng làm cảnh tại châu Á, châu Âu, Bắc Mỹ và nhiều nơi khác trên thế giới, do hoa có mùi thơm giống mùi đào chín hoặc mơ chín.

                                                                   Trà ướp hoa mộc
Tại Việt Nam, loài hoa này mọc nhiều ở ven đê huyện Văn Giang - tỉnh Hưng Yên.
Hoa mộc dùng để ướp trà, một số bộ phận khác của cây cũng được dùng làm các vị thuốc trong đông y