Kosame có mùi của hoa mộc, gần đây Takashi mới để ý đến điều này, mùi hoa mộc tê thoảng hương dìu dịu như khu vườn nhỏ giản dị trong đêm.
Chiều thứ sáu tan học mọi người cùng
nhau theo chân Aya đi mua đồ về làm lẩu sukiyaki. Thấy Kosame không đi
cùng với mọi người Aya với theo hỏi lớn:
“Này Kosame! Chốc nữa không đi ăn sinh nhật Takashi à?”
“Ồ có chứ.”” Kosame đáp: “Nhưng tớ đi có chút việc trước đã.”
Và đúng sáu giờ tối Kosame có mặt đến giúp mọi người nấu nướng trong khi Teruo và các bạn hì hụi chọn phim để bật.
“Xem Ring nhé?” Teruo hỏi.
“Không.” Mọi người dài giọng phản đối.
“Xem…”
“Không!” Mọi người đáp trước khi Teruo kịp nói lên tên của thêm bất cứ một bộ phim gì.
Cuối cùng cậu ta mở Antichrist.
“Ồ phim này toàn cảnh sex.” Aya bảo.
“Hình như đây chính là cái phim kinh dị tâm lý nghệ thuật gây tranh cãi thì phải.” Fuyu chăm chú nhíu mày.
Cảnh mở đầu của bộ phim được quay chậm
dưới tông màu phim trắng đen vô cùng nghệ thuật. Một vài người giả vờ
thốt lên “eo ơi” còn Teruo tấm tắc thán phục: “Đẹp quá, cảm tưởng như
mỗi khung hình nếu dừng lại đều cho ra những tấm ảnh đẹp vậy.”
“Ừ.” Kumiko cười thích thú: “Xem cái này coi như được nghiên cứu hình họa luôn.”
Gần mười người ngồi quây lại sát bên
nhau xung quanh nồi lẩu nghi ngút khói. Takashi cảm thấy vui vẻ hết sức,
trông gương mặt của ai nấy đều toát lên vẻ hứng khởi và mỗi lần mở nắp
nồi là mọi người đều chen chúc xông vào xâu xé. Kosame ngồi đối diện cậu
ở tít đầu bên kia, cô ấy không tham gia tranh giành vì miếng ăn mà chỉ
cười nhìn mọi người.
“Cẩn thận không bỏng đấy!” Kumiko lên tiếng nhắc nhởrồi gắp thức ăn cho Kosame. Kosame luôn rất được lòng các bạn nữ trong lớp.
Khi bữa tối kết thúc Kosame mới bật chợt lên tiếng: “Tớ mang pháo hoa đến đấy.” Kosame mở ba lô lấy ra vài gói pháo hoa đủ loại.
“Đốt pháo hoa vào tháng mười!” Fuyu phấn
kích hét lên khiến tất cả chẳng ai bảo ai kéo nhau chạy hết lên tầng
thượng của tòa nhà. Pháo được đốt sáng lấp lánh khắp trên sân thượng.
Kumiko cùng Fuyu bắt đầu hát quốc ca khiến cả lớp cùng hát theo.
“Đẹp quá Takashi ơi!” Aya giơ lên đưa
cho cậu một que pháo bông, đôi mắt to tròn xinh đẹp của cô ấy lấp lánh
như có những ánh sao rơi hạnh phúc.
Mùi hương hoa mộc tê lại thoang thoảng,
Takashi bỗng chốc bị phân tâm quay lại phía sau mà chẳng suy nghĩ gì và
thấy Kosame đang cười rất vui vẻ bên Kumiko và Fuyu ngay sau cậu. Rồi
lại một lần nữa như đọc được ánh mắt của Takashi, Kosame ngẩng đầu nhìn
đáp lại.
“Chúc mừng sinh nhật Takashi.” Kosame
nói cùng nụ cười lấp lánh dưới ánh sáng pháo hoa. Takashi ngây người
quên mất chẳng biết phải đáp lại thế nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét